Cha mình là thợ nấu, nấu món nào cũng rất rất ngon. Là con gái rượu nhưng không học được bí kíp chân truyền, nấu cỡ nào cũng không được như vậy. Như hôm nay, nấu xong cơm tối, mình chỉ thấy… hơi ngon thôi ☺️ . Này là tự nghĩ thôi, chứ cũng không hẳn là đạt mức đó!

Trổ tài làm mắm chưn!

Trong đầu tưởng tượng ra cái hương vị mằn mặn của mấy khứa mắm cá thu hòa cùng cái béo béo của thịt heo ba chỉ. Rồi thì của lòng đỏ trứng gà, quyện cùng mùi thơm của hành tím, của tỏi của ớt… Tất cả giống như tạo hóa đã an bày rằng chúng là của nhau, phải bên cạnh nhau, hòa vào nhau. Tất cả làm nên một “kiệt tác mắm chưn vĩ đại bởi chị ba Dương.

Nói chung là “siêu phẩm” cho bữa cơm tối. Thưởng thức cùng dưa leo, rau luộc, rau sống…vân vân và vân mây. Chắc như đinh đóng cột rằng sẽ: Ngon lắm đây!

Cha tôi

Mắm chưn nấu được nữa chừng nhìn này nọ lắm.

Cái suy nghĩ cao siêu ấy vẫn vuốt ve, chiều chuộng làm mình phấn khởi vô cùng. “Nấu ăn là một nghệ thuật, và người nấu ăn cũng là một nghệ sĩ”. Thật sự là quá đúng. Nói chung, không có gì để bàn cãi, và mình hả hê với tư cách là một nghệ sĩ chân chính. Chậc…đời quả là tươi đẹp…!!!

Nhưng.

Có những con đường, thoạt nhìn từ xa thì bằng phẳng, hếch mặt lên mà đi không thì .. vấp phải ổ gà, ổ voi té thấy bà, đau lắm chứ chẳng chơi. Và.. mình đang đứng dậy và bước ra cái ổ gà vừa vấp phải.

Chuyện là “kiệt tác mắm chưn” mặn ngoài sức tưởng. Không phải mặn – dạng vừa đâu. Có lẽ trí tưởng tưởng của mình thuộc hạng cao siêu nên nhiều khi thành ra tưởng bở.

Nhưng thôi “sao cũng được”: NGON mà…Dù sao cũng đói quá rồi. Tự đánh lừa vị giác và ngược đãi bản thân xíu vậy :D. Lần sau sẽ ngon hơn. Chắc luôn!

Cơm tối

Mâm cơm quê – Cơm tối

 

Sau khi thêm em trứng, mấy bé ớt. Hoàn tất và thực thôi!